Tháng Bảy 14

Những mảnh trời tròn trăng không về nữa
Ta tựa vào niềm vui chờ đợi sẽ đến sẽ đi
Em bé bỏng của ta xưa giờ không thế nữa
Em rực rỡ của ta xưa giờ không thế nữa

Những người nhiều bạc vàng dựng nhà cao
Dưới mặt trời kiêu hãnh
Gió tầm cao lùa lạnh cứng những mảng tường gạch men ốp lát
Gió tầm cao không đủ ấm tim người
Và khi chiều xuống buông màn sương mỏng
Họ trở lại ngôi nhà soi mình vào gương
Ánh đèn nê-ông sáng quá làm lộ những đuôi mắt chân chim
Từng thấy đâu đây trên gương mặt người khác
Một ngày dần qua…

Đã đến lúc con người thấu hiểu cả ngày mai
Kịp nhận ra hạnh phúc không trọn vẹn
Ta vì niềm vui chờ đợi
Không thể níu kéo tháng năm đã mất
Có bông hoa cuối ngày khoe sắc lúc hoàng hôn.