i.Thica.net Mạng thi ca Việt Nam – Trang thơ bạn đọc

Bốn mùa

Việt phố cổ
Tháng Năm 17

Anh sẽ yêu em như mùa đông
Lạnh ngắt …
Thấm xuyên qua chiếc khăn quàng đen to sụ
Cho hơi thở em phả trắng nỗi chờ đợi
Tình yêu anh đôi lúc lạnh băng

Anh sẽ yêu em như mùa xuân
Dịu ngọt….
Thấm lên tóc em bụi mưa bay nhè nhẹ
Cho em cười khi mùa đi qua phố
Tình yêu anh đôi lúc ấm nồng…

[…]

Bình luận (0)

Ngày xưa với sắc hoa buồn

Lam Hồ
Tháng Năm 17

Mùa hoa cải nở
Em đi lấy chồng
Bao nhiêu nỗi buồn gom lại
Tôi về phủ khắp dòng sông.

Xưa ai tìm lá diêu bông
Ta nay cũng thế
Lang thang trắng cả chiều
Như con sóng mồ côi phía bể.

[…]

Bình luận (0)

Thuốc lào

Trần Khiêm
Tháng Năm 17

[…]

Bỗng dưng mở mắt bồi hồi
Anh bừng tỉnh dậy giữa rời rạc anh
Em tan vào bóng khói xanh
Nghìn thu bỏ lại lạnh tanh điếu cày

Bình luận (0)

Em sẽ cưới quỷ sứ cho anh

Bùi Minh Vũ
Tháng Năm 17

Tôi viết bài thơ tình gửi cho quỷ sứ
Trong đêm đen
Quỷ sứ thôi ý định bóp cổ tôi
Ngoan hiền cười vụn gãy ánh trăng rơi
Từ đó
Tôi mải mê làm thơ chơi
Quên cả ngày kiếm sống
Vợ tôi bảo:
– Em sẽ cưới quỷ sứ cho anh.

Bình luận (0)

Thảnh thơi giũ chút bụi trần

Bùi Minh Vũ
Tháng Năm 17

Buổi sáng
Tôi nghe người ta nói chuyện với những con bò
– Bò ơi:
Ta thương bò lắm!
Những con bò vô tư gặm cỏ
Vô tư ra đồng
Họ xẻ thịt vô tư
Linh hồn những con bò báo mộng:
– Nhà thơ ơi
Oan lắm!
Buổi chiều
Tôi đến bên dòng Sêrêpok
Nhẹ nhàng bước xuống bờ sông
Thảnh thơi giũ chút bụi trần còn sót lại.

Bình luận (1)

Trước mộ Tú Xương

Trần Ngọc Trác
Tháng Năm 17

[…]

Câu thơ trăm mối tơ trời,
Khứa vào tâm khảm phận người chưa thôi.

Nghe từng con chữ rơi rơi
Từng con chữ quấn quanh đời nhà thơ.

Người đi khuất nẻo xa mờ
Hỏi rằng tiếng ếch bây giờ còn không?

Bình luận (0)

Ru mình

Nguyễn Thanh Truyền
Tháng Năm 17

[…]

Mẹ sinh ta mùa duyên tình
Mà ta lại cứ hoá thành sầu đông
Lá vàng một cõi mênh mông
Cũng luân hồi đó mà không hết buồn!
Tình trần lắng giữa vô biên
Vẫn ngân rung với một miền vời xa…

[…]

Bình luận (0)

Trần Thị Thu Nhi
Tháng Năm 17

[…]

môi em rạn nứt
tim anh dập nát
đất vẫn nứt toác và rễ cây đơn côi
mùa này trễ quá rồi em tôi.

Bình luận (0)

Cuối thu

Đặng Bá Tiến
Tháng Năm 17

[…]

Có cách gì níu bước thu trời
để mây trắng heo may lá vàng ở lại
có cách gì neo thu mãi mãi
trong bến tàu hoang dại của đời anh…

Chiều thu này những giọt nắng trong lành
như giọt thủy tinh lăn trên má người thầm lặng

Bình luận (0)

Nỗi nhớ… Biển và Em

Nguyễn Tiên Du
Tháng Năm 17

Em ước gì mình ngày ấy,
Ngày chúng mình hai đứa gặp nhau.
Đừng nói gì khi đã xa nhau,
Để niềm đau giờ trong xa vắng
Để nắng chiều mình em lượm nhặt,
Bãi biển dài vắng mặt tình yêu…
Rời xa biển,
Trong cô đơn,
Trong nỗi buồn,
Em lang thang giữa phố phường vội vã.

[…]

Bình luận (2)