Tháng Tám 20

Ta gặp người một buổi nắng không vui
Mây lững thững rơi đâu đây vài giọt
Trông người buồn và gầy hơn trước
Riêng nỗi niềm có thể sẽ nhiều thêm

Trời còn chiều không thể kéo qua đêm
Để ánh mắt nhìn sâu vào khoảng tối
Ly cà phê nhỏ giọt nào rất vội
Xóa giọt nào thinh lặng nén trong tim

Ta gặp người ngày rất đỗi bình yên
(Sao có sóng cứ xô về bến cũ)
Trăm con nước xuôi một dòng hóa lũ
Ngày của ta như chiếc thúng chòng chành

Thầm lặng sống cho qua cuộc đời mình
Người tiếc nuối một điều gì vô nghĩa
Ta tiếc nuối không kịp ôm tay giữ
Một cái gì giờ đang ở rất xa…

Người bỗng về và gặp lại ta
Giữa một buổi chiều đã chiều quá xế
Đời có thêm một lần đưa tay vẫy
Đời sẽ có thêm một khúc chia lìa.