Tháng Tám 27

Về thêm nước cho sông vừa đủ chảy
Vừa đủ xanh che dòng cạn cơn hè
Thời thơ ấu ta đã dầm trong nước
Những trưa vàng inh ỏi với bầy ve

Sông ngày ấy làm sao ta biết hết
Khúc bom mìn khúc rào chắn kẽm gai
Ta có khúc sông như khúc đời thân thiết
Hàng cây sưa soi bóng mát ngày ngày

Đã từng đứng trên mố cầu hoang phế
Phóng vào sông như bói cá săn mồi
Đã từng lặn mò tìm nhau suốt buổi
Như vào đời cút bắt mãi không thôi

Bạn thuở ấy làm sao ta nhớ hết
Thằng cầu Treo thằng An Thổ, Thạch Bàn
Bơi qua sông có bao giờ về nhất
Ta như còn phần thưởng mẹ trên mông

Về thêm nước cho sông vừa đủ sóng
Chao chiếc ghe nan thuở mới lên mười
Gạn con hến há mồm trong bồn cát
Tìm cho mình viên ngọc tuổi thơ rơi

Thấy viên ngọc đầu trần đi chân đất
Mang tên sông len lỏi khắp quê người
Nhớ quá đỗi đưa tay về phố cũ:
– Cầu Tam Kỳ, một khúc phía hạ lưu…