Tháng Năm 17

Cuối mùa thu mây như bỗng trắng hơn
như là trắng để rồi từ biệt
lời em thêm ngọt ngào tha thiết
có phải vì em nghĩ… sắp sang ngang

Thì mây thu ơi, mây cứ ngập ngừng
trăng vàng hỡi đừng về viễn xứ
heo may vậy chớ lạnh lùng thêm nữa
lá vừa độ vàng đừng úa nữa lá ơi…

Có cách gì níu bước thu trời
để mây trắng heo may lá vàng ở lại
có cách gì neo thu mãi mãi
trong bến tàu hoang dại của đời anh…

Chiều thu này những giọt nắng trong lành
như giọt thủy tinh lăn trên má người thầm lặng