Tháng Một 15

Anh nhớ lắm một lần em gục khóc
Trong vòng tay anh sau chiếc hôn nồng
Rồi ngẩng mặt vân vê niềm hạnh phúc
Khẩn nguyện thầm trời hãy cứ mùa đông
Đêm ấy Chúa về trông em thánh thiện
Như thiên thần đi lạc xuống trần gian
Chuông giáo đường vang theo lời em nguyện
Em ước tình ta xanh mãi không tàn
Hạnh phúc trôi êm suối đời diễm lệ
Môi kề môi ấm áp những đông sau
Mỗi giáng sinh em luôn chắp tay cầu
Yêu say đắm thế mà tình tan vỡ
Anh nhớ lắm lần cuối cùng em nức nở
Trong vòng tay anh nói tiếng chia ly
Ánh mắt em thăm thẳm thật dị kỳ
Anh thấy cả một bể đời nghiệt ngã
Sóng cuồng nộ đập tình ta tan rã
Xô em đi dạt xa khỏi đời anh
Khóc suốt đêm sâu chuông đổ Giáng Sinh
Em đã trách Chúa không thương hai đứa
Và từ đó em đi không về nữa
Đến phương trời tuyết phủ trắng mùa đông
Anh ở đây năm tháng tắt lửa lòng
Sống lặng lẽ với hắt hiu kỷ niệm
Những đêm Giáng Sinh trên cao Chúa hiện
Bảy mùa qua lời em nguyện vẫn bên tai
Đời buồn trôi như nước giữa sông dài
Anh vẫn đứng bên bờ xưa tưởng tiếc
Anh vẫn nhớ phấn hương nồng diễm tuyệt
Những ái ân đắm đuối đến ngất say
Nhớ lắm em ơi – nhớ suốt kiếp này
Phương trời đó hẳn là em chẳng biết .