Tháng Tám 8

Em biết không em, ngày em lên thị
Mưa thôi rơi trên cuộc tình mình,
Nghe xa ngái vọng về mê mãi,
Đôi chân anh trần, bùn đất lấm lem!

Đồng quê mình nhớ em mùi rơm rạ,
Thương con sông em ngồi hát mỗi chiều,
Sao anh nhớ cái lần em khóc,
Con nước ròng, cùng anh, thấy buồn thiu…

Em biết không em, anh nhớ… gió nhiều
Gió làm tóc em bay thời đương thì con gái
Em ngồi nghiêng nghiêng dáng hình mười bảy
Thương vô ngần đôi mắt em trong.

Ngang sông chiều, con thuyền anh long đong
Sao chèo mãi không ra khỏi dòng hoài niệm
Thuyền cứ nghiêng phía câu hát em ngày cũ
Hát đi em, câu hát cũ: Em về…

“Có anh trai làng, nhớ ai ôm đàn hát buồn xàng xê…”