Thảnh thơi giũ chút bụi trần
Tháng Năm
17
Buổi sáng
Tôi nghe người ta nói chuyện với những con bò
– Bò ơi:
Ta thương bò lắm!
Những con bò vô tư gặm cỏ
Vô tư ra đồng
Họ xẻ thịt vô tư
Linh hồn những con bò báo mộng:
– Nhà thơ ơi
Oan lắm!
Buổi chiều
Tôi đến bên dòng Sêrêpok
Nhẹ nhàng bước xuống bờ sông
Thảnh thơi giũ chút bụi trần còn sót lại.
bài thơ hay, mới về tứ, độc đáo trong cách nhìn nhận về cuộc đời. Cảm ơn tác giả đã dám bộc bạch, dám từ bỏ và như ông tiên con của thời hiphop…hi…hi….