Tháng Mười Một 30

Í ới rủ rê về góc phố
Mầy một ly tao cũng một ly
Ngồi ngó biết bao điều nhí nhố
Thằng kia sao mặt bỗng lầm lì

Í ới bao lâu bao lâu nữa
Dè chừng có kẻ oải cuộc chơi
Ngựa mỏi vó mòn đời tắt lửa
Xảy rụng một sao lóe ngang trời

Tháng Mười ngó quanh điểm từng mặt
Cùng mâm ai chia được nỗi lòng
Tay trắng trong trò chơi đuổi bắt
Ðể giờ chợt hóa kẻ cuồng ngông

Tháng Mười mưa dầm còn té tát
Tay trơ vuốt mặt cõi người ta
Lạnh lẽo buồng tim hồ chết ngạt
Trôi tuột niềm tim chợt khóc òa

Ngày mai lên núi mầy ở ẩn
Ðồng bằng ta say khướt từng chiều
Có nhớ gieo neo tìm mấy bận
Vắng một chỗ ngồi nếm tịch liêu

Cạn hết lần này cười nghiêng ngả
Ngõ khuya vàng vọt dáng đười ươi
Khệnh khạng quàng vai thằng mệt lả
Mai rồi khô khốc bạn mình ơi.

Chí lớn ta đong đầy chai rượu
Công danh thở hắt cuộc phong trần
Ðêm say vẽ mặt loài cầm thú
Nửa đời sót lại mặc phù vân.