Tháng Tám 31

Hôm nay trời trở rét
Gío lạnh thổi về mang cái rét thấu xương
Chẳng biết chiều nay con có đến trường
để học không, con gái yêu của mẹ?

Ôi đôi bàn tay con nhỏ bé
Với mái tóc mềm buông nhẹ trên vai
Bàn chân xinh con sải bước đường dài
Cho kịp tới trường trước giờ trống điểm.

Giờ vắng mẹ biết lấy ai âu yếm
Ôm con vào lòng ru giấc ngủ trẻ thơ
Lòng mẹ thương con không bến không bờ
Con có hiểu không, con gái yêu của mẹ?

Vui lên con, con đừng buồn con nhé
Nắng ấm lên rồi mẹ lại trở về
Mẹ sẽ ôm đàn và hát để con nghe
Những câu hát ngày xưa mẹ ru con ngủ.

Mẹ hình dung nụ cười con rạng rỡ
Khi thấy mẹ về bên mái nhà xưa
Mẹ ôm con lắng nghe những hạt mưa
Con thủ thỉ nói rằng “yêu mẹ nhất”

Chiều nay mưa vẫn rơi nặng hạt
Gió rét thổi về, con có lạnh không con?

Thái nguyên tháng 2/1993.