Ẩn khúc thu
Tháng Mười
22
Em giấu nỗi buồn ở đâu mà mùa thu vàng đến thế?
dẫu con ve cắn phải lưỡi mình cho lời xưng tụng cuối
mùa hè rực nắng cũng bỏ đi
Em giấu hoài niệm nào trong kí ức chẳng chịu quên
để mùa thu bay ngang khung cửa sổ
giật mình mái tóc hanh hao
Em giấu tin yêu nào vào tiếng thời gian?
để những khắc trôi qua đầy nỗi nhớ
heo may bất chợt rùng mình
Em gìấu điều gì trong trái tim thiếu phụ?
tiếng thở dài nghẹn cả không gian
tháng tám chợt mưa chợt nắng
mùa của bão giông như thể đã bắt đầu…
Em giấu khát khao trong câu cười nửa miệng
xiêu lệch đôi chân
mải miết đi tìm.
Tuyệt!
Thu ơi, Thu đến làm chi
Làm trời đang sáng mây thi nhau về
Lâm râm mưa rải lê thê
Quả hờn, lá rỗi rủ rê úa vàng
Hoa tươi duyên dáng chẳng màng
Chim xinh nhí nhảnh tính tang không thèm
Ngẩn ngơ trống rỗng lòng em
Nhìn hoa hoa héo, nhìn chim chim gàn
Xem gương mới hiểu trần gian
Trách trời hay trách thời gian phũ phàng.