Câu chuyện rất mùa
Rồi sẽ có ngày những câu chuyện cũng dần nhạt đi
Anh và em chẳng biết nói về điều gì nữa
Mùa đông thì cứ chen ngang vào từng hơi thở
Khiến trái tim có những chốc lạnh lùng
Rồi sẽ có những ngày nỗi nhớ hóa hư không
Em chẳng còn đợi anh trên con đường đầy trống vắng
Chỉ mình anh thôi – tự lang thang trong mùa lẳng lặng
Hít gió heo may cho giãn nở linh hồn
Không có em chắc chỉ là những nỗi buồn
Vì ký ức trong anh ngày nào vẫn còn nguyên vẹn
Anh cũng sẽ hằng thăm những nơi mình từng hò hẹn
Lấy đó là tình yêu cho vui thú qua ngày
Em ơi chẳng lẽ chúng ta sẽ lại có những ngày
Mà anh nhớ em – còn em thì nhớ một người nào khác
Vậy trái tim chúng ta sẽ suốt một đời đi lạc
Anh sẽ làm gì để mình hết được đơn côi
Có những phút giây buồn anh lại suy nghĩ xa xôi
Tự tưởng ra những điều vô hình như thế
Anh không sợ cô đơn không sợ mình đơn lẻ
Chỉ ám ảnh lòng bởi những câu chuyện nhạt đi
Xin em nhớ cho anh nếu thấy anh những lúc lạ kỳ
Hãy đến bên anh như một tình yêu bé nhỏ
Anh sẽ để em vào giữa thẳm sâu của trái tim màu đỏ
Để sưởi ấm anh và quên đi những câu chuyện rất mùa.