Cơn gió vô tình
Tháng Bảy
1
Vầng trăng non e thẹn
Lưỡi liềm nương mắt mây
Dòng sông quê lơ lửng
Trôi mình trong sương bay.
Làn hơi nào dịu ngọt
Lan tỏa quanh đâu đây
Bàn tay nào ấm áp
Nhẹ đặt lên vai gầy.
Hàng mi nào khép lại
Trong vòng tay ngất ngây
Cánh hồng nào đỏ rực
Vương lên vành môi ai.
Cơn sóng nào xô dậy
Cuốn tình trong men say…
Cơn gió nào vụng dại
Rung cánh cửa, gió lay
Giật mình ta tỉnh mộng
Đâu rồi nồng môi ai!!!