Đã một thời như thế rồi sao
Đã có một thời như thế thật sao
Thầy giáo sống bằng nuôi lợn
Bằng đạp xích lô, vá may, cày ruộng
Bằng đủ mọi nghề trừ nghề của mình ra
Đã có một thời gió táp mưa sa
Kỷ nguyên mới trò đánh thầy tơi tả
Phụ huynh đến trường bằng gậy dao gạch đá
Kỳ thi thành trận chiến công kiên
Nhà giáo bị ép từ trên xuống dưới lên
Chỉ tiêu được bề trên áp đặt
Giả dối đấy mà cố tin là thật
Như đã một thời như thế rồi ư
Vẫn biết ở đời xấu tốt hơn thua
Là cái lẽ thường tình vẫn có
Mà chẳng dễ gì tin đã một thời như thế
Ở nước Nam mình vốn văn hiến ngàn xưa
Đã có một thời của xấu đồ hư
Được sơn mạ hòe hoa nhấp nhoáng
Chẳng lẽ nhà trường cũng đem hàng dởm
Tung ra đời đổi chác bán mua
Chẳng lẽ đã có một thời như thế này ư
Nhà giáo chỉ được một chiều ca ngợi
Thành trống rỗng sáo mòn giả dối
Và tự biến mình dần thành hèn kém nhỏ nhoi
Đã thật vậy sao có như thế một thời
Nhà giáo bỏ nghề tâm đắc
Những nhà giáo NGHIÊM – HIỀN – THANH BẠCH
Biết lẽ sống đời mình “vì hạnh phúc trăm năm”.
Ôi đã một thời như thế rồi chăng?
1988