Không thích
mình không thích dọn nhà
mỗi lần giở ra là bao hồi ức
đã cố nén chặt sâu trong lồng ngực
ba hôm nay tất cả lại chồm lên
mình không thích gọi tên
gặp nhau cứ phải kêu thành tiếng
gọi nhiều sẽ bỗng nhiên thân thuộc
lưu tâm rồi lại học cách để quên
mình không thích dịu êm
chúng lan đến âm thầm như chẳng thấy
chúng mang màu mây và thơm mùi cỏ
sẽ tan đi khi gió cuốn bên thềm
mình không thích màn đêm
đông đặc quá chẳng thèm cho thêm sữa
nếu màu đêm song hành cùng mưa nữa
thì ôi thôi tim rớt đến vô cùng
mình không thích tiệc tùng
không thích cờ-mờ-sờ-nờ hay sờ-nờ-vui vẻ
không thích những lưu tâm rất tẻ
thà đi ngủ một giấc cho xong
mình không thích nhớ mong
nói chung không thích những điều không tránh khỏi
nói chung vai mình thấy mỏi
và chân mình tê rần
nói chung mình rất đần
đau mãi một điều cũ ơi là cũ
nói chung thế là đủ
mình không thích gì nữa đâu.
Ko thích những lưu tâm rất tẻ
Thà đi ngủ một giấc cho xong
tính mình cũng thế, ko thích kiểu quan tâm hời hợt ko cần thiết