Tháng Tám 2

Rất có thể từ chỗ lá vàng rơi
Con nước chảy
Chảy qua đời – rất lạ ?
Lá thầm hỏi: Nước có về biển cả ?
Sao lớn – ròng như nuối tiếc điều chi ?

Trong vô tình nước cuốn lá trôi đi
Rồi xuôi ngược – ngược xuôi cùng năm tháng
Mây vơ vẩn trên trời cao lãng đãng
Nước vặn mình theo dòng cuốn đường qua.

Có điều gì mà lòng cứ xót xa?
Là em đấy cùng bao ngày khốn khó
Lá rồi cũng rã rời theo cơn gió
Em một mình giữa mờ – tỏ trăng soi.

Em có là…
Là kiếp gió mồ côi?
Bay đi mãi cùng cõi đời xao xác
Có khi nao lá rừng thôi xào xạc
Nước trùng khơi không dậy sóng ba đào?

Có một điều mà em mãi ước ao
Đêm đừng đến để ngày vàng nắng ấm
Cho tin yêu sáng bừng lên – thấm đẫm
Một niềm mơ – duy nhất – một niềm mơ.

Là những điều…
Em gói – gửi vào thơ.

11/1/2011