Mùa phượng vỡ
Tháng Mười Hai
19
Tặng Vũ Vân
Thêm chút hồng của phượng,
Lòng bất chợt nôn nao.
Thêm một chút hanh hao,
Thế là mùa thi đến.
Một góc trường thân mến,
Vội vã cuộc chia xa.
Trang giấy trắng vỡ òa,
Đỏ hoe dòng lưu bút…
Ngập ngừng trong giây phút,
Dự cảm đến xa xăm.
Chưa biết sẽ bao năm,
Hoa niên ngồi ôn lại?
Của những ngày thân ái,
Trong trẻo giọng cười ngây.
Át cả tiếng cô – thầy,
Giật mình nghe hối tiếc!
Ừ, thì ai cũng biết!
Một thuở dễ nào quên.
Chỉ một tiếng ve rền,
Cũng làm tim thổn thức.
Buông quên dòng ký ức,
Nơi nét mực nhòa hoen.
Nhưng trang giấy học trò,
Ố vàng ta vẫn giữ.
Cố dặn lòng đi chứ!
Ký ức thuộc về ta.
Nơi một góc hiền hòa,
Sân trường, mùa phượng vỡ…