Ngủ yên Hà Nội
Hà Nội giấu trong mình những gì
Hà Nội chẳng biết đâu
ta từng giấu mùa thu trong đôi mắt của một người con gái
sáng hôm nay trời bỗng xanh mê mải
chắc là nàng vừa ngước mắt lên cao
Hà Nội giấu nắng vàng trong tán lá xôn xao
giấu mùi phố dịu dàng một ngày mênh mông gió
giấu những mối tình trong lành như ngọn cỏ
của chuỗi ngày xa vắng nối nhau đi
Hà Nội giấu buồn vui trong quán vắng thầm thì
người ra đi chẳng bao giờ trở lại
ly cà phê đợi chờ khắc khoải
chỉ gió lùa qua cửa cũ thân quen
Hà Nội một thời của anh và em
giấu nhiều lắm những hồn nhiên thơ dại
con đường cũ tình cờ anh quay lại
cứ một bước chân
lại vấp
một ngày xưa
Hà Nội hôm nay giấu một trận mưa
trong quán cũ những bài ca cũ
khe cửa cũ ly cà phê cũ
anh lặng nhìn
điều đã mất
từ lâu
Hà Nội giấu trong mình những gì
Hà Nội chẳng biết đâu
Gửi LUCI LUCIUS .
Chào tác giả của bài thơ Ngủ yên Hà Nội.
Đã lâu tôi mới được đọc một bài thơ thật hay về Hà Nội. Tôi không phải là NGƯỜI HÀ NỘI, nhưng một thời sinh viên tôi đã được sống ở đó và cũng gửi lại đó thật nhiều những buồn vui của tuổi trẻ. Đọc đến đoạn:
Hà Nội một thời của anh và em
Giấu nhiều lắm những hồn nhiên thơ dại
Con đường cũ tình cờ anh quay lại
Cứ một bước chân
Lại vấp
Một ngày xưa.
Tôi sợ không dám quay về Hà Nội nữa bởi sợ …Cứ mỗi bước chân lại vấp một ngày xưa …..lắm. CẢM ƠN tác giả nhé. Chúc tác giả luôn khỏe và có nhiều bài thơ hay nhé.
“Chỉ gió lùa qua cửa cũ thân quen…”. Đúng thế thật mình ạ… Hà Nội hẹp thế mà chẳng 1 lần tình cờ gặp lại người cũ, dẫu kỉ niệm vẫn đong đầy “cứ một bước chân/lại vấp/một ngày xưa”. Sống giữa Hà Nội bao nhiêu năm, mà nhiều khi vẫn cứ ngơ ngác, cứ ngổn ngang như thiếu cái gì đấy…
Đừng ru Hà nội ngủ yên khi lòng mình cồn cào như thế!
Chào bạn!
Đọc những bài bạn viết về Hà Nội thật hay. Mình yêu HN lắm nên mình rất thích những bài thơ của bạn. Qua những dòng thơ mình như thấy có bóng hình mình trong đó. Cám ơn bạn về những bài thơ hay.
Hà Nội trong bạn với bao kỷ niệm đẹp: “Một dáng Kiều thơm” ‘cùng thời gian và không gian thanh bình hư ảo…Để bây giờ Bạn trở lại:
Con đường cũ tình cờ anh quay lại
Cứ mỗi bước chân
Lại vấp
Một ngày xưa…
Hà nội trong thơ bạn thật đẹp,mộng mơ và quyến dũ. Ai đi xa chả nhớ.! Lẽ nào tâm hồn một thi nhân…
Lại vấp
Một ngày xưa!
Câu chữ chợt sáng lên,như nhói vào ký ước. Bóng hồng và hồn thi nhân đang lãng du nơi nào? Hay đang lãng du trong chính hồn tôi,hồn bạn đọc …
Một bài thơ hay , là một nỗi ngậm ngùi , những cất giấu bên trong , thăm thẳm mắt thời gian ; những điệp âm điệp ngữ như dằn xé, như vuốt ve hình tượng giấu bên trong , đẹp và buồn . Có gì chăng trong quán cũ, ly cà phê cũ, người đã đi ..không quay lại , một Hà Nội , một nơi chốn chẳng biêt mình cất giấu điều gì..
Cảm ơn nhà thơ .
Hà Nội giấu những ồn ào quán nhậu
Lũ sinh viên mới ra trường hậu đậu
Tụ tập nhau dzô dzô dzô
Cứ nghĩ Sài Gòn
Điều đã mất
Hà Nội xưa