Nhớ Nội
Tháng Một
13
Nội ở đời móm mém cũng trăm năm
Chừng ấy năm để đi vay và trả
Đâu xa xa guốc mộc vang thong thả
Đây mênh mông vườn vắng gió lộng nhà
Nội ở đời móm mém cũng trăm năm
Chừng ấy năm để đi vay và trả
Đâu xa xa guốc mộc vang thong thả
Đây mênh mông vườn vắng gió lộng nhà
THÂN CHÀO MINH PHƯƠNG ! MÌNH VÀO TRANG THƠ BẠN ĐỌC VÔ TÌNH GẶP BÀI “NHỚ NỘI” CỦA BẠN CŨNG VỪA HAY ĐÚNG TÂM TRẠNG MÌNH LÚC NÀY . KHI ĐẦU ĐỌC QUA MÌNH THẤY BÀI THƠ KHÔNG ĐƯỢC XUÔI NÊN ĐÃ TỰ SỬA LẠI THÀNH :
MÓM MÉM CUỘC ĐỜI TÍNH CHỪNG TRĂM
CŨNG LÀ VAY TRẢ BẤY NHIÊU NĂM
XA XA GUỐC MỘC VANG THONG THẢ
PHẤP PHỚI NHÀNH HOA GIÓ HỎI THĂM
THẾ NHƯNG RỒI MÌNH ĐỌC LẠI BÀI CỦA BAN ĐỂ SO SÁNH THÊM MỘT LẦN NỮA THÌ ….. MÌNH THÀNH THẬT XIN LỖI VÌ HIỂU SAI DỤNG Ý CỦA BẠN . VÀ LẦN NÀY MÌNH XIN SỬA LẠI THÀNH:
NỘI SỐNG TRÊN ĐỜI TÍNH GẦN TRĂM
CHỪNG ĐI VAY TRẢ BẤY NHIÊU NĂM
ĐÂU RỒI TIẾNG GUỐC VANG THONG THẢ
ĐÂY BỎ SÂN NHÀ GIÓ HỎI THĂM
THẬT ĐÚNG LÀ NỘI…….
Bông hoa đầy hương sắc,
Sao người nỡ vặt đi?
Ai làm hoa tàn tạ,
Hoa ơi, hoa nghĩ gì?
LNg.BXL.