Tháng Bảy 10

Xin hãy yêu thôi, đừng ước hẹn
Đừng thêm lần nữa làm tim đau


Những tháng ngày vật vờ như đứa trẻ bơ vơ
Chỉ một cái siết tay cũng đủ cho lòng người ấm lại
Em mệt nhoài trong đêm thâu.

Những ánh đèn ngoài kia đã tắt từ lâu
Khóc rấm rức cho một điều gì mà chính em cũng không rõ khi nghĩ đến một người xa xôi của những ngày xưa cũ
Hình dung về những ngày đắm mình say sưa trong hơi ấm nồng nàn của con người đó mà co mình trong từng tiếng thở dài nức nở
Để nỗi nhớ chơi vơi

Thời gian ta bên nhau cho đến một ngày anh nói lời yêu
Em hoảng sợ. Chạy vụt đi mà trong lòng đầy vụn vỡ
Chẳng dám bắt đầu cho một thứ được gọi là tình yêu!

Cái giá của sự đợi chờ nó đáng giá đến bao nhiêu?
Mà đổi chác khiến lòng đau đến thế!
Nghĩ đến lần tim tổn thương vì những lời nói dối nghênh ngang vô cùng dịu dàng của một người đáng bị chôn vùi vào quên lãng
Mà nghi ngờ với người sau!


Những ngày tháng vật vờ như đứa trẻ bơ vơ
Chỉ 1 cái mỉm cười thôi cũng đủ làm cho lòng này ấm lại
Ngủ đi, ngủ thôi, đừng sợ hãi!
Quá khứ thôi trở mình, quá khứ hãy ngủ yên…

1h10’ Chủ Nhật, 27/11/2011
Ktx Bình Dương