Sài Gòn ngày gió
Bấy giờ trời đã sang thu
Sân bay sương sớm đã mù mờ giăng
Trận mưa nào đẫm đường băng
Để ai ướt chút áo, khăn lối về
Trái chò rụng tím vỉa hè
Rụng vào nắng ngập tiếng ve Tao Đàn
Lá me bay giữa hoàng hôn
Bâng khuâng Nhạc viện gót mòn đợi ai
Bấy giờ nắng đã tàn phai
Chùm hoa bọ cạp nước dài cuối sân
Quận Tư hẻm nhỏ bao lần
Bị mưa bít lối bàn chân trông chờ
Bấy giờ gió đã vật vờ
Thổi lên mây trắng đôi bờ Thủ Thiêm
Một cành lan tím đầu hiên
Bâng khuâng ôm giấc mơ riêng một thời
Một ngày gió Sài Gòn ơi
Ly cà phê với tiếng cười khuất xa
Bấy giờ phố tối nhạt nhoà
Một cành khô rụng ngõ xa âm thầm
Hàng cây nhạc ngựa lên mầm
Xanh đường Bà Huyện mỗi lần ta qua
Áo ai trắng sân trường xưa
Ngọn đèn đường giữa trời mưa cúi đầu
Người về cuối dốc Đa Kao
Đã nghe ước mộng thành chiêm bao rồi
Giáo đường hoa nắng rụng rơi
Gót giày khuất lối, tơi bời bụi bay
Sài Gòn, 28.05.2014