Ta về
Tháng Năm
28
Tặng một ai đó tri âm
Ta về bẻ bút quăng sông
Đốt trang thơ cũ thả dòng nước trôi
Ta về một sớm tinh khôi
lên đồi sim tím hái môi em cười
Ta về tìm lại bóng người
Bỏ quên đâu mất giữa mười phương xa
Ta về đứng giữa giang hà
Ngóng con hạc trắng vút qua lưng trời
Em giờ cách mấy trùng khơi
Qua bờ bến lạ, còn lời thủy chung?
Chờ em, chân bước ngại ngùng
ngang đồi sim cũ rưng rưng nhớ người
Em giờ cách mấy trùng khơi
Qua bờ bến lạ, còn lời thủy chung?
Ngày xưa em vẫn thẹn thùng
Đâu như con Hạc đùng đùng bay đi
Đốt thơ, bẻ bút làm chi
Cũng là một thuở mê si tuổi vàng
Mây tan nắng tới xua sương lạnh
Gió nổi mưa về đuổi ánh dương
Thế thái nhân tình đâu có khác
Buồn vui sướng khổ một cung đường.