Về Ninh Thuận
Em hãy về Ninh Thuận với anh
Để ngắm biển xanh – biển xanh Ninh Chử,
Để tắm nắng vàng, gió vàng Phan Rang,
Để được nhìn những cánh đồng muối trắng, thênh thang
Của Cà Ná, Đầm Vua, Phương Cựu,
Để được cầm trong tay những chùm nho xanh, tím, đỏ
Của quê hương Ninh Thuận yêu thương,
Để được trông tháp Pô Klong sừng sững, rêu phong,
Màu không gian, màu thời gian hội tụ,
Để được đi dưới phượng hồng quyến rũ
Của con đường Tháp Chàm – Phan Rang,
Để được nhìn đôi bàn tay rất đỗi khéo léo, dịu dàng
Của mẹ, ở làng gốm cổ xưa Bàu Trúc,
Để được ngắm những cô gái, cô tiên làng Mĩ Nghiệp,
Dệt bướm thêu hoa trên thổ cẩm quê hương,
Để được nghe tiếng trống gi-năng,
Tiếng trống pa-ra-nưng
Và tiếng kèn sa-ra-nai rộn ràng, vang vọng.
Ninh Thuận quê mình vòng tay mở rộng,
Ninh Thuận quê mình nhịp đời sôi động –
Nhịp tình yêu, nhịp sống… khôn nguôi…
Em phải về Ninh Thuận với anh thôi!
Ninh Thuận, 05-5-2005
Ninh Thuận quả là thơ mộng, bình yên và đẹp mãi qua đôi mắt tinh tường của nhà thơ PTK. Vô cùng cảm phục nhà thơ đã xem Ninh Thuận như quê hương tuổi thơ của mình.
Em cũng là người Ninh Thuận, đọc bài thơ, thấy dâng tràn cảm xúc quê mình…
Thơ PTK viết rất cô đọng,nhiều trăn trở ,suy tư
Bài thơ “Về Ninh Thuận” tôi đã dọc ,đã nghe phổ nhạc biết bao lần.Mỗi lần lại có những cung bậc xúc cảm khác nhau.
Cảm ơn nhà thơ -nhà giáo PTK đã trải lòng giúp những người con NT thương nhớ mãi quê hương mình.