Quê sông
Tháng Sáu
25
Đã qua thời khao khát đi xa
Tôi trở lại sông quê ngày thơ bé
Người thầm yêu thời trẻ
Nay thành bà, tóc đã hoa râm…
Trẻ đầy sân, da cháy nắng chân trần
Chúng nhìn tôi mỉm cười ngơ ngác
Thức nhớ, buồn vui cùng tuổi tác
Bạn chăn trâu kẻ mất, người còn!
Hoa khế tím bờ mấy chú rô ron
Ngọn muống tơ non, lá tre xao xác
Tiếng vỗ rá cầu ao, tiếng gà trưa cục tác
Vẫn như xưa mấy chục năm rồi…
Gió mặt sông hào phóng chơi vơi
Hoa lựu bên thềm đỏ như máu ứa
Khoảng trời thiên thanh, dòng sông trước cửa
Đêm đêm thường nhắc nhở hồn tôi…
Chào anh!
Bài thơ hay và rất dung dị. Chúc mừng anh nhé!
Một tâm hồn đẹp một lòng yêu nước âm thầm đáng quý.Anh có tâm tư như Nguyễn Duy trong câu : Con đi mơ mộng trên trời Để cha cuốc đất một đời chưa xong”.Chúng ta một thế hệ nói như rồng leo làm thì như mèo mửa.Thật là buồn.Chắc sau này chúng ta sẽ bị lịch sử phán xét.Biết làm sao được cuộc đời là vậy mỗi con người chúng ta chỉ là những hạt cát bụi trong đời.Chỉ còn lại những âm vang của cõi tâm hồn bất tử.Thơ anh một tâm hồn bất tử.