Tháng Mười Hai 3

Vì tập tính thích nghi bầy đàn
Tôi sắm chiếc mặt nạ giả trang
Theo thời gian mặt nạ dần hóa thành da thịt
Ăn uống, nói cười, thở hít…
Tôi sống giùm ai chẳng phải sống cho mình

Xám ngoét hoàng hôn tôi vạn tuế bình minh
Trá ngụy đớn hèn khoác áo bào thần tượng
Dạ dày phì nhiêu nên quả tim suy dinh dưỡng
Tôi độc diễn vai ai nào phải ngữ ngôn mình

Giành một suất thiên đàng, tôi rao bán kệ kinh
Chiếc mặt nạ nhuôm nhuốm mùi đạo hạnh
Chúa, Phật phi thường mà chúng sinh đói lạnh
Tôi thắp hương thơm sùng bái tuổi tên mình

Tấp tểnh xa hoa tôi thuê bao một cuộc tình
Yêu đương xịn và ái tình chất lượng
Đêm đối diện cùng gối chăn đau đớn
Nụ hôn ngon đâu chạm thật môi mình …

Bến sông về tôi vốc nước dòng xanh
Trút sơn phết trả dối gian cao ngạo
Rót chén đắng nuốt ngụm điều hư ảo
Lại ngất ngư ai
Chứ nào phải say mình!