Tháng Một 15

Giấu niềm riêng mà nghe lòng đau xót
Không thành lời nên mới gọi tình câm
Lòng xốn xang mà chân bước âm thầm
Ôm gối chiếc một mình đêm cô quạnh

Sao cứ đem tình anh ra so sánh?
Để rụt rè lời nói chẳng thành câu
Để xa xôi khoảng cách giữa lòng nhau
Và vụng dại trong cơn mưa lóng ngóng

Câu ca anh đã làm em xao động
Sao vô tình để khoảng lặng nửa vời
Cho đêm buồn thêm trống vắng chơi vơi
Làm vụt mất trái tim kia một nửa

Đời anh là lục bình trôi một thuở
Cũng quẩn quanh dòng nước đó đời em
Đời vô tình bao sướng khổ đan xen
Trong hành trình ta kiếm tìm hạnh phúc

Tình anh trao về em là chân thực
Bởi ngại ngùng nên mượn ý lời thơ
Tỏ tâm tư những tháng đợi ngày chờ
Và trông đợi em một “điều chưa nói”