Lạc dòng kí ức
Tháng Ba
18
Trên dòng sông hữu hạn
Đầy những con thuyền buông neo
Biển cả thì mênh mông
Em bảo đời em bình dị
Em không sợ hãi…
Nơi kí ức thẳm sâu của anh – em tồn tại
Em như vầng trăng bơi qua bầu trời một thuở còn thơ
Em bảo gần anh em đẹp nhất!
Và em mỉm cười
Nụ cười rười rượi
Nụ cười em giết chết bao niềm vui nhỏ bé đời anh
Rồi… ngày và đêm đi qua
Đi qua – những tình yêu đẹp nhất.
Anh chờ đợi, anh vùng vẫy, và anh bất lực.
Chỉ còn biển hôm nay mênh mông vỗ sóng
Chỉ còn trăng ngày xưa kỷ niệm ánh vàng
Và trên dòng sông hữu hạn
Đầy những con thuyền buông neo…