Tháng Bảy 7

Mẹ đội mưa,
Chiếc nón lá con con ngấm nước
Áo  mỏng mảnh ôm tấm thân gầy guộc
Gối mỏi, chân mòn, lưng rạp đất, mong manh

Mưa ơi, xin ngớt rơi
Gió ơi, xin ngừng thổi
Để bớt  lạnh mẹ tôi…

Mong sao  cuối con đường cô quạnh
Là căn nhà
Có  bếp ấm nồi cơm,
Có người con  đang đợi mẹ bồn chồn
Có cháu thơ đang ngóng bà về chợ

Thời gian cứ đi đi,
Thời gian không phải đợi
Mẹ già rồi, không vội,
Mẹ đội mưa, tránh gió,
Mẹ đang về…

Hà Nội , ngày 20 tháng 11 năm 2012