Tháng Tám 16

Tôi chẳng mắc nợ ai
Chỉ nợ cuộc đời món nợ yêu thương (*)
Mắc nợ người xưa
Một lời yêu chưa đáp lại
Nợ cỏ cây
Ngọt ngào hương hoa trái
Nợ tương lai
Những mơ ước không thành

Tôi nợ màu trời xanh
Những hy vọng mong manh
Những niềm vui
Bùng lên rồi tắt lịm
Tôi nợ buổi chiều một làn mây tím
Những đêm phiêu du giấc mộng lạc loài

Tôi đi qua hết cõi đời này
Nợ lại những điều tôi chưa làm được
Những món nợ từ muôn ngàn kiếp truớc
Biết trả cho ai giữa biển khổ vơi đầy?

Từng ngày trôi dù chưa tỉnh cơn say
Tôi chờ đợi những tin vui bất chợt
Đợi tình yêu bằng con tim yếu ớt
Run rẩy đón chờ tia nắng sớm bình minh

Một mai kia về nơi bến yên bình
Tôi dâng hiến chút tình còn sót lại
Một chút đức tin dẫu chưa bằng hạt cải
Tôi sẽ ươm mầm vào lòng đất quê hương
Để trả cho đời
Món nợ yêu thương.

3/2012

(*) Kinh thánh: “Đừng mắc nợ ai chi hết, chỉ mắc nợ về sự yêu thương nhau mà thôi, vì ai yêu người lân cận mình, ấy là đã làm trọn luật pháp.” (Romans 13:8)