Tháng Hai 2

Lựu thơm đỏ rực sau nhà
Một chùm hoa khế la đà đong đưa
Em ngoan nhớ tiếng dạ thưa
Hỏi người khách đó sao chưa lại nhà
Anh ơi cách mấy dặm xa
Mà ai nỡ để chén trà trông mong
Hay vì nước chẳng còn trong
Giếng sâu chẳng đủ thả dây gàu dài
Hay vì hương tóc đã phai
Mặc xâu bồ kết nhớ ai cay lòng
Hay vì bờ bến long đong
Một hôm quên đậu, thuyền dong đại ngàn
Hay vì mây đã vội vàng
Bay ngang một thoáng rồi sang bên đồi
Hay vì em tưởng thế thôi
Dăm câu tình tứ thoát môi là tàn.