Tháng Bảy 7

Con từng có giấc mơ
Cánh cổng giảng đường, màu áo cử nhân và những nhành hoa thắm
Kí túc xá giường tầng, và bao câu chuyện của tân sinh viên đẹp như trong phim ảnh
Nương neo cơn mộng đổi đời nơi ánh mắt má ba…

Con mang giấc mơ đó đi xa
Chông chênh từ chuyến xe lần đầu vào thành phố
Đôi mắt ngác ngơ bởi bao thứ lạ lùng lướt bên ngoài ô cửa
Thế giới bắt đầu rộng thêm ra.

Tháng bảy,
Sài Gòn nhiều xe
Phố ồn ào, người chen chúc người, trời mưa trộn nắng
Có vòng xe ba chở con loằng ngoằng hẻm nhỏ khi trời chưa kịp sáng
Vòng xe trôi lẫn giữa ngàn người
Đi tìm kiếm giấc mơ…

Tháng bảy,
Những bài thi gói ghém cả khoảng trời tuổi thơ
Mười hai năm tính từ khi biết đánh vần, con gom vào 3 đôi giấy trắng
Tay run run ký nộp bài khi trống hiệu vừa xua tan tĩnh lặng
Lòng tiêng tiếc thời gian…

Mùa thi,
Bữa cơm trưa vội vàng
ba nhường con phần ngon nhất,
nghe con huyên thuyên chuyện đề bài, chuyện cô bạn cùng phòng bị ngất
chuyện mấy ý tưởng đến tận lúc hết giờ mới tiếc sao lúc nãy không viết thêm.

Mùa thi,
Con phố dài xiêu xiêu vành xe nghiêng
Tấm bản đồ, chiếc ba lô hành lý đầy những sách
Bao đôi mắt bâng khuâng đâu phải chỉ mình con trên nẻo về cọc cạch
Chân chạm giảng đường?
Được mấy người
Trong ngùn ngùn sĩ tử hôm nay?

Ba ơi,
chiếc xe cũ rồi!
Và năm tháng đã đổi thay
Đôi mắt má mừng như trẻ thơ ngày biết con mình thi đỗ
Rồi chợt thoáng nhìn xa lắm, thật nhiều điều lo – sợ.
Má giấu nỗi buồn sau những dặn dò, ngày mưa tầm tã, con đi.

Con biết, con bây giờ, nhiều khi
Đang đuổi theo những khát khao xa ngày xưa nhiều lắm
Con bỏ quên lời hứa tuổi thơ nơi ngôi nhà có cánh cửa xanh bên bờ sông nhiều nắng
Con để mặc tháng ngày,
cứ thế
đòng đưa…

Mùa thi,
Hôm nay con đi ngang đường Huỳnh Tịnh Của
Phố vẫn đông, phụ huynh vẫn đợi chờ, ngôi trường nơi con từng gửi tương lai lại im im cửa
Trong những dãy phòng dài,
Bao cô cậu học trò đang gắng vẽ giấc mơ…