Tháng Mười 12

Ngày vuột qua trên kẽ tay
Đậu ở bên ngoài song cửa
Tôi cầm tay ngày hoài nhớ
Miên man tôi hỏi bóng mình

Bức tường kề vai lặng im
Hàng cây gục đầu ngẫm nghĩ
Liêu xiêu chiều qua rất khẽ
Như là một cuộc trốn tìm

Tôi tìm tôi giữa dáng hình
Xa xăm ngày nao đã cũ
Bóng tôi trên tường lệ ứa
Một mình làm cuộc chia ly

Tôi nghe tiếng chim từ quy
Vọng về từ trong quá khứ
Tôi nghe muôn trùng nỗi nhớ
Ùa về quanh tôi khóc cười

Tôi cầm một thoáng tay đời
Trong một buổi chiều như thế
Thế rồi lắc đầu khe khẽ:
“Mới thôi, mà hết một ngày”