Di sản
Có một tầng di sản
Bị bóc đi một phần bởi những đạo quân xâm lược
Bị bán đi một phần
Đổi lấy áo cơm những ngày cơ cực
Một phần được mang theo những dòng người di cư
Khi những cuộc chiến tranh kết thúc
Một phần lưu giữ nơi đất khách
[…]
Có một tầng di sản
Bị bóc đi một phần bởi những đạo quân xâm lược
Bị bán đi một phần
Đổi lấy áo cơm những ngày cơ cực
Một phần được mang theo những dòng người di cư
Khi những cuộc chiến tranh kết thúc
Một phần lưu giữ nơi đất khách
[…]
Từ ngày đẹp tốt phô ra
con khen mẹ hát
dân mình đã mang cái bệnh thành tích
Đến thời dương dương tự đắc
cái gì cũng ưu việt nhất
thì bệnh đã nhập vào tim
đã lan lên óc
Vừa rồi rộ lên ở ngành giáo dục
chẳng qua không ở nơi đâu
có thể vẽ rồng thêm râu
thổi còi đá bóng
và tự nắm tóc mình nhấc bổng
dễ dàng như ở nơi đây
[…]
Có khi rơi nước mắt
Không phải khóc cho mình
Mà vì bàn chân đã vô ý dẫm lên
Cánh hoa tàn dưới đất
Lại nữa một mảnh đời vụn nát.
[…]
Một nửa ở đâu
Một nửa đâu rồi
Mà đôi mắt cứ tìm đôi mắt
Mà trái tim cứ dào lên thổn thức
Mà làn môi khao khát một làn môi
Một nửa ở đâu
Một nửa đâu rồi
Mà khắc khoải tôi đợi chờ hy vọng
Mà mòn mỏi tôi kiếm tìm trông ngóng
Tôi còn đi
Đi khắp không gian
Tôi còn tìm
Tìm mãi tháng năm
Bởi đơn lẻ không là gì cả
Bởi không thể sống bằng một nửa
Bởi con tim cần cho chính con tim
[…]
Đã có một thời như thế thật sao
Thầy giáo sống bằng nuôi lợn
Bằng đạp xích lô, vá may, cày ruộng
Bằng đủ mọi nghề trừ nghề của mình ra
Đã có một thời gió táp mưa sa
Kỷ nguyên mới trò đánh thầy tơi tả
Phụ huynh đến trường bằng gậy dao gạch đá
Kỳ thi thành trận chiến công kiên
[…]
Chị từ trên kia xuống
Tôi từ dưới xuôi lên
Gặp nhau lưng chừng dốc
Biết mặt mà quên tên
Chào nhau lời than mật
– Cò dù bò – khỏe không?
– Nhăng cò dù- vẫn khỏe!
– Lống tang tờ ky nghên?
Chị chỉ cười không nói
Chúng tôi đi còn dài
Đường miền tây vời vợi
Bỗng thấy lòng thương ai
Đôi mắt huyền em nhìn tôi rất êm
Chia tay em về mênh mông chiều lên
Hút nẻo đường lau ngập ngừng ngoái lại
Nhòe bóng ai trông đứng lặng bên thềm
Chưa được về ghềnh Ráng
Thắp hương trên mộ Hàn
Cắm nén nhang xuống đất
Vái niềm đau nhân gian
Ám ảnh
Một ánh mắt
Trên con tàu
Trôi dần về quê mẹ
Không một nụ cười
Không một lời nào cả
Mà sâu thẳm trong lòng
Tôi thầm nghe tiếng Nghệ
[…]
Thuở nhỏ có những ngày tôi chịu đói cơm
Rồi một bữa nèo mẹ cho củ sắn
Bóc ăn sống và say
Trời đất quay chong chóng
Lớn lên đời cho thêm nhiều nỗi đau
Rồi thành dạn
Rồi quên
Không nhớ nữa
[…]