Sương mùa đông
Tháng Chín
15
Quý tăng em: BHL
Tuổi đầu thu, hồn đã ướp tàn đông
Nhà lạnh, sương giăng đất trời thành se sắt
Em đi về trong khói xe – Trong lái chèo cực nhọc.
Tháng năm dài, nắng rét rát bờ vai…
Ba vạn sáu ngàn ngày tròn được mấy ai
Nỗi khắc khoải mình em, người thân sao cảm hết!
Ngôi nhà thân quen hóa năm cùng, tháng kiệt
Mâm cơm lạnh hờ, chồng biền biệt ngó ngàng đâu?
Giấc mơ nào tìm lại giữa đêm sâu
Kỷ niệm ấm bờ vai đã chìm trong quá vãng
Dù hai con trưởng thành sao thay vầng lửa sáng
Sương mùa đông, giọt giọt khóc đêm buồn…
Bài thơ viết về những thân phận người phụ nữ thật buồn thương…
Đời người ngắn ngủi sao con người lại chịu nhiều nỗi đớn đau đến thế…
Bao giờ người phụ nữ mới thoát qua kiếp nạn nay… Sau những làng quê yên bình kia còn bao nhiêu số phận như người trong bài thơ buồn khổ…
Cám ơn nhà thơ đã nói hộ nỗi khổ khôn cùng của người phụ nữ thời nào cũng chịu nhiều thiết thòi…