Thơ lá IV
Tháng Mười Một
29
Chiếc lá chọn được một lần rơi
Chỉ để chứng minh
Lá chính là lá thật
Con chim cất cao tiếng hót
Khứng chịu rủi ro săn bắt giam cầm
Không cam phận chiếp chiu thầm thì hoài trong bụi rậm
Tôi thà bị hồ nghi, bị ghét bỏ bởi những lời phát biểu của mình
Còn hơn mỗi sáng soi gương lại phải nhìn thấy khuôn mặt dửng dưng vô cảm
Trong muôn nghìn đám đông lặng thinh