Tháng Bảy 9

Tôi vẽ chân dung mình
Tuổi bốn lăm
Ngắm nhìn và chiêm nghiệm
Một tôi, thật tôi

Tôi vẽ vầng trán đa đoan
Những vết nhăn thô màu xám
Bởi mây trên đầu đã úa
Bồng bềnh như muốn níu lại mùa xanh.

Tôi vẽ hai hố mắt sâu
Như vực thẳm
Lại chấm thêm hai giọt màu hồng
Chẳng biết để chờ được một lần chạm lửa
Hay tự cháy
Từ nông nổi phiêu linh.

Tôi vẽ cánh môi khô nẻ
Mùa giá băng như đã quá dài
Sợ phí phạm những nụ cười vụng dại
Chờ em về cho mềm lại vòng môi.

Tôi vẽ đôi vai tôi
Vạm vỡ hiên ngang
Để đứng vững trước những mùa giông bão
Nhưng phía sau tôi em chưa về nương náu
Tôi xóa đi và vẽ một vai gầy.

Và cuối cùng
Tôi vẽ trái tim tôi
Một trái tim tật nguyền dị dạng
Vẽ thêm bóng hình em
Nặng nề thổn thức
Xóa mất em
Một bến rỗng thênh thang…