Tháng Ba 17

Võng đay một thuở bà ru
Cả đời gió mát quai đu chẳng mòn
Ngày buông mắc bóng tre non
Đêm treo mắc ánh trăng tròn canh khuya

Tay ru gió hát thầm thì
Lòng ru bà dặn những gì ấm êm
Lớn từ cánh võng lớn lên
Khôn từ ấp ủ lời khuyên của bà

Hôm nay về lại quê nhà
Võng xưa vẫn vọng tiếng bà hát ru