Tháng Mười Một 20

Nén lòng đứng vớt ánh trăng
Rơi trên đầu búp tre măng cuối làng
Nửa phía đông vẫn lựng vàng
Mà phía tây đã sạm chàm màu rêu

Giơ tay tôi đỡ bóng chiều
Khuôn suông dát mỏng với điều gì trăng?
Ngày nào múa rước trống lân
Đuổi con thú dữ quanh sân reo hò

Nào đâu có nghĩ bây giờ
Con lân vẫn cứ lượn lờ đầu que
Để trăng vụn chảy đê mê
Một dòng suối tưới bộn bề mắt nhau

Tiếng tùng tiếng cắc đêm thâu
Mênh mang hư ảo mõ chầu canh khuya
Giật mình trở lại xa xưa
Cái còn cái mất đong đưa sóng cồn

Vớt trăng vớt cái bồn chồn
Bâng khuâng đêm vắng thả hồn bâng khuâng!