Bạn ta
Bạn ta có người phát đạt
Quyền cao, chức trọng bất ngờ
Mặt sáng như đồng tiền mới
Nhà tây, xe nhật phởn phơ.
Bạn ta có người thơ, nhạc
Tiêu hoang năm, tháng rượu tình
Có người tự đầy rừng chữ
Chuyện đời u u minh minh
[…]
Bạn ta có người phát đạt
Quyền cao, chức trọng bất ngờ
Mặt sáng như đồng tiền mới
Nhà tây, xe nhật phởn phơ.
Bạn ta có người thơ, nhạc
Tiêu hoang năm, tháng rượu tình
Có người tự đầy rừng chữ
Chuyện đời u u minh minh
[…]
Em đứng đó, như một vầng lửa đỏ,
Ngời sáng lên, mỗi độ hè về,
Như nốt nhạc cao vút bay theo gió
Giữa bè trầm êm ả xóm làng quê…
[…]
[…]
Này, hỡi cô nàng bán quán ơi!
Mong người thông cảm tấm tình tôi:
Tha hương mãi một thân đơn lẻ,
Biết đến bao giờ đũa đủ đôi?
[…]
[…]
Dứt áo trầm luân vòng hệ lụy
Sông nhỏ dòng đưa suốt cội nguồn
Gột rửa hình hài đau vạn kỷ
Bây giờ trời đất rộng yêu thương
Hồn nhiên em đến từ thiên cổ
Ở lại cùng ta nặng chữ tình
Vạt áo nâu sồng nghiêng cam lộ
Bụi trần ta đoạn gánh điêu linh
[…]
[…]
Bình sinh ta vốn hiền như đất
Rong giạt trần gian chuyện khóc cười
Xưa em từng bỏ ta đi mất
Bây giờ hạnh ngộ nửa đời xuôi
Thao thức trắng đêm cùng trăng lạnh
Chuông gió chiêu hồn bao kiếp xưa
Guốc mộc nhịp tình em kiêu hãnh
Ở lại cùng ta có kịp vừa?
[…]
Người đi một chuyến là xa mãi
Mặt trời thôi ấm những dòng sông
Vá víu chút chiu tình non dại
Hành trang lầm lũi gót rêu rong
Ngửa mặt nhìn trăng phơi nhợt nhạt
Tịch lặng bao vây đến rợn người
Thổ huyết ngâm vần thơ kiêu bạc
Gửi người phương đó ánh sao rơi.
Đêm sắp tàn rồi đó
Về đi thôi, chúng mình
Sương giăng đầu ngọn cỏ
Ánh sao trời lung linh
Tình mình quá mong manh
Giữa dòng đời bão tố
Thì thôi ta cũng đành
Nếu cuộc tình dang dở
[…]
Xóm núi anh về chiều tháng bảy…
Nắng vẫn còn hanh trên khóm cau…
Ngoại già ra đón bên đầu ngõ…
Em thơ nghịch nước dưới chân cầu…
[…]
[…]
Tôi vẽ lại hình hài
Một mảnh thu tàn tạ
Ngày rừng thu thay lá
Rêu phủ dấu chân ai
Tôi vẽ lại chuyện tình
Của người em bé nhỏ
Bằng những màu xanh, đỏ
Bằng cả những nâu, đen
[…]
Phố cựa mình vào đêm
Con đường vắng buông màn đi ngủ
Em tiếc gì bàn chân xưa cũ
Bước lạc dòng thời gian
Trời không sao, gió trút thở than
Cây xạc xào miên man nhiều suy nghĩ
Anh hay ai làm em buồn đấy nhỉ?
Thương nhớ rồi, quên chẳng thể quên
Anh xa rồi nỗi nhớ gọi tên
Con đường nhỏ dẫn em về ngày cũ
Và con đường buông màn đi ngủ
Gió nhắc gì nhạt mắt em mưa