Cô miên
Tôi
ngồi bên cánh rừng khô
Chờ cơn mưa đổ xuống hồ
trăng khuya
Thấy đêm
sương lệ đầm đìa
Rưng rưng đôi mắt chia lìa
tử sinh
[…]
Tôi
ngồi bên cánh rừng khô
Chờ cơn mưa đổ xuống hồ
trăng khuya
Thấy đêm
sương lệ đầm đìa
Rưng rưng đôi mắt chia lìa
tử sinh
[…]
Ta về
khóc cuộc phù sinh
Nghe trong vô lượng
câu kinh Di Đà
Muốn
ngồi dưới bóng cội đa
Vui cùng nhật nguyệt
lánh xa kiếp trần
[…]
[…]
Bán rao
Mua chịu tiếng cười
Cuộc này thua thắng chắc lời cỏn con
Khế chua chẳng bõ cà giòn
Quanh đi quẩn lại guốc mòn co ro
Hẹn hò bấy những… hẹn hò
Xác cà xơ mướp đâu chờ mong thư
[…]
[…]
Cố dặn lòng đi chứ!
Ký ức thuộc về ta.
Nơi một góc hiền hòa,
Sân trường, mùa phượng vỡ…
[…]
Bên hiên nhà ngói úa
Tiếng võng nôi đưa đều
Giọng nàng xanh màu lúa
Dáng xưa phai màu rêu…
[…]
Vì tập tính thích nghi bầy đàn
Tôi sắm chiếc mặt nạ giả trang
Theo thời gian mặt nạ dần hóa thành da thịt
Ăn uống, nói cười, thở hít…
Tôi sống giùm ai chẳng phải sống cho mình
[…]
[…]
Nhớ đêm Rằm ấy qua sông Vệ
Tôi rót trăng đầy ắp bi đông
Cơn khát chiều thu vàng sắc lá
Em ơi còn nhớ nước trăng không?
Tôi chợt thương mình như yêu lấy cơn mưa
Dù xa lắm trăm điều em đã hứa
Ta rất gần trong không gian, cả thời gian nữa
Nhẩm niềm tin như đếm lá trên đầu
[…]
[…]
Ngày mai lên núi mầy ở ẩn
Ðồng bằng ta say khướt từng chiều
Có nhớ gieo neo tìm mấy bận
Vắng một chỗ ngồi nếm tịch liêu
[…]
[…]
Tôi thà bị hồ nghi, bị ghét bỏ bởi những lời phát biểu của mình
Còn hơn mỗi sáng soi gương lại phải nhìn thấy khuôn mặt dửng dưng vô cảm
Trong muôn nghìn đám đông lặng thinh