Nửa
Nửa đời lầm lụi đi tìm
Dọc ngang mặt đất…
nửa mình đánh rơi
Tóc tôi trắng nửa mái rồi
Nửa vành trăng khuyết
vẫn vời vợi trông…
[…]
Nửa đời lầm lụi đi tìm
Dọc ngang mặt đất…
nửa mình đánh rơi
Tóc tôi trắng nửa mái rồi
Nửa vành trăng khuyết
vẫn vời vợi trông…
[…]
[…]
Lời ru có nắng ban trưa
Có sương buổi sớm, có mưa buổi chiều
Bốn mùa quán chợ liêu xiêu
Cho hương cơm nục, cho riêu cá vàng
Tiếng ru đi dọc đường làng
Rét run chân bước, nắng chang mái đầu
Ru từ gánh lúa đồng sâu
Ru về đóm mạ dãi dầu nắng mưa
[…]
[…]
Người đi đi khắp muôn phương
Người về chỉ có một đường mà thôi.
[…]
Chẳng cần đồng hồ đâu, lời ngân thay tiếng chuông
Giọng rao rất thân quen, gọi mọi người thức giấc
“Bánh chưng, bánh giò đây ” – “bánh mì nóng nào ” – “ai xôi gấc ” …
Bình dị thôi
Sao nhớ đến cồn cào!
Nhớ cánh hoa dầu xoay theo gió thuở nào
Xao xuyến ngẩn ngơ trên con đường đến lớp
Lá xào xạc rơi trước những cơn mưa ập về bất chợt
Thành phố trẻ?
Hay em dỗi hờn?
Nên trời mới nắng lại mưa?
[…]
[…]
Ta ngồi cùng bóng mình ta
Nén nhang chiều lặng mẹ cha nơi nào?
Mái nhà thấp – Vòm trời cao
Mong thành chấm nắng lọt vào không gian…
[…]
[…]
Phương áo trắng mờ trong dĩ vãng
Bóng em nhoà thành cả một chân trời
Chăn chiếu anh nằm gánh hết chơi vơi
Đêm choàng tỉnh, đêm lạnh lùng cô quạnh.
Có một bữa anh thấy đời hết lạnh
Ngày hội cựu học trò ta được đứng bên nhau
Bốn mươi năm áo trắng đã thay màu
Em âu yếm nhìn anh đầu bạc trắng.
[…]
[…]
Chỉ còn biển hôm nay mênh mông vỗ sóng
Chỉ còn trăng ngày xưa kỷ niệm ánh vàng
Và trên dòng sông hữu hạn
Đầy những con thuyền buông neo…
Võng đay một thuở bà ru
Cả đời gió mát quai đu chẳng mòn
Ngày buông mắc bóng tre non
Đêm treo mắc ánh trăng tròn canh khuya
[…]
Này em dạo bước vu vơ
Giữa đời trôi chảy đôi bờ sông duyên
Vấn khăn thơm bước xuống thuyền
Chèo vào sương gió chở nguyên khôi về
[…]
Bóc tờ lịch nhỏ cuối năm
Mỏng hơn nỗi nhớ mà đằm cả tay
Hương trầm thơm quyện tóc bay
Lòng như muốn níu xin ngày đừng rơi
Đường về thương nhớ xa xôi
Tiếng non sông gọi hay lời Mẹ kia
Chiều đông năm tháng vơi đi
Mà trong sâu thẳm tình quê càng đầy
Nghiêng thời gian rót từng giây
Giọt giao thừa đã tràn cay mắt mình…