Nhớ Đà Lạt
Phố đồi sương thoảng mênh mông ấy
Ngỏ hẹp nơi này mấy dặm xa
Gợi nhớ trong tôi từng tuổi hạ
Mây trời xin gởi chút hương hoa
[…]
Phố đồi sương thoảng mênh mông ấy
Ngỏ hẹp nơi này mấy dặm xa
Gợi nhớ trong tôi từng tuổi hạ
Mây trời xin gởi chút hương hoa
[…]
[…]
Một mình chiêm nghiệm nỗi đau
Bao cơn phiền muộn rủ nhau đến cùng
Thả hồn lạc giấc mông lung
Thềm xuân mơ khúc tương phùng cố nhân
Một mình nghe tiếng chuông ngân
Lời kinh xoa gót phong trần trót vương
Trăm năm một cõi vô thường
Kiên tâm giữ chút yêu thương làm quà
Một mình ta lại nhìn ta
Chơi vơi bến nước, phận là bèo trôi
Sắc hương giờ đã phai rồi
Ai người tri kỷ ? Ừ thôi … một mình.
[…]
Mắc nợ người xưa
Một lời yêu chưa đáp lại
Nợ cỏ cây
Ngọt ngào hương hoa trái
Nợ tương lai
Những mơ ước không thành
Tôi nợ màu trời xanh
Những hy vọng mong manh
Những niềm vui
Bùng lên rồi tắt lịm
Tôi nợ buổi chiều một làn mây tím
Những đêm phiêu du giấc mộng lạc loài
[…]
[…]
Cái nhìn nhỏ sắc như dao
Ta dù máu chảy dễ nào không thương
Tại trời cho nhỏ mùi hương
Gặp nhau thoáng chốc mà vương vấn hoài
[…]
[…]
Mẹ đi
Cau chẳng trổ hoa
Vườn rau quạnh quẽ
Ngõ nhà vắng tanh
Cải xanh – dường cũng bớt xanh
Cà không nụ…
Để bên mành – mưa rơi.
Quê hương tôi núi dài chắn cát,
Mát cạnh hàng tre,
Một sớm trưa hè,
Có con ve ca lời réo gọi,
Lũ trẻ làng xách ná bắn chim…
à ù ơi…ơi à ời
Quê hương tôi núi nhà chắn cát
Mát cạnh bờ ao
Một đám hành rau
Hai vườn cà
Mẹ cha tôi bao ngày vất vả
Uống giọt sương trên khắp cánh đồng sằm…
[…]
Thầy bảo con Sài gòn hoa lệ lắm
Cục đất thôi giá cũng cả cây vàng
Hơn mươi năm chăm cày sâu cuốc bẫm
Con thấy mình giữa đội ngũ lang thang
Thầy tâm huyết phải sử kinh thật giỏi
Như đất nước mình rồi tột đỉnh vinh quang
Mớ bằng cấp con đem làm giấy gói
Thời cung đình chen chúc những hoạn quan
[…]
À ơi!
Năm tháng đi đâu?
Cho lưng Mẹ gánh nỗi sầu xa xăm
Bờ sâu
Nắng dãi mưa dầm
Nhọc nhằn muôn nỗi với đồng mạ non
Cha về
Để lúa xanh hơn
Mồ hôi nhỏ giọt cho con nên người
[…]
Lần đầu tiên nắm tay Anh
Sau bao dâu bể, ghập ghềnh đường yêu
Mỏng manh hương nhụy xế chiều
Nốt trầm ngân nhẹ trong veo tình hồng
Niềm xưa ngủ kín trong lòng
Chiều nay tỉnh giấc một dòng mênh mang…
[…]
Gió lành ru nụ nõn xanh
Mưa ru mắt lá long lanh ánh ngời
Nắng tươi ru sợi tơ trời
Hồn xuân bừng thức ru người yêu nhau.